Kết quả tìm kiếm cho "thơm nức mũi"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 175
Mùa nước nổi được mong chờ nhất trong năm. Người ta luôn sẵn sàng chờ đón và sống cùng với con nước suốt 2 - 3 tháng liền. Tỉnh đầu nguồn như An Giang là nơi đón con nước về sớm và nhiều nhất. Từ dưới lòng sâu, muôn mầm sống mới sinh sôi. Sản vật miền quê theo đó hình thành, lớn lên, trở thành đặc sản phong phú, hấp dẫn biết bao thực khách.
Cá trắm, cá mè được đem muối chua không chỉ giúp kéo dài thời gian sử dụng mà còn trở thành đặc sản lạ miệng, nức tiếng ở Vĩnh Phúc.
Chuột đồng ở miền Tây có quanh năm nhưng nhiều và chất lượng nhất là vào mùa nước nổi hoặc sau đợt thu hoạch lúa.
Sự kết hợp giữa loại nước dùng hầm từ xương bò và rau củ, cùng nguyên liệu đặc trưng của Hà Giang giúp phở ngô lọt danh sách 121 món ẩm thực Việt Nam tiêu biểu.
Nằm ở vùng đầu nguồn ĐBSCL, An Giang được thiên nhiên ưu ái ban tặng nhiều sản vật chế biến nên những món ngon dân dã nức tiếng xa gần.
Trong lĩnh vực ẩm thực, Việt Nam hiện có 5 Di sản Văn hóa Phi Vật thể Quốc gia gồm nghề làm nước mắm Nam Ô, nghề làm nước mắm Phú Quốc, phở Nam Định, phở Hà Nội, mỳ Quảng.
Mùa mưa đến đã đánh thức những đặc sản “ngủ yên” dưới tán rừng mênh mông của núi Cấm (xã An Hảo, TX. Tịnh Biên, tỉnh An Giang) và ốc núi là một trong số đó. Cùng với cua núi, ốc núi đang được những người mê ẩm thực tìm kiếm để cảm nhận vị thơm ngon đặc trưng, kết tinh thổ nhưỡng của núi rừng.
Lan ngồi tựa đầu vào bờ vai vững chãi của Hiên. Trăng đêm nay đẹp quá, ánh sáng dìu dịu từ thinh không, đi vào mặt nước sông rồi phản xạ lên đôi má trắng ngần của Lan. Đêm nay, Lan đẹp như bông hoa lê vừa trải qua cơn mưa phùn lắc rắc, như giọt sương trên đầu ngọn cỏ lúc bình minh. Hương tóc thơm bồ kết để gió cuốn đi, át cả mùi bùn non sắp điêu tàn vì con nước lớn.
Một chiều đi ngang những xóm làng, bãi bồi ven sông miên man xanh biếc, mảnh vườn của mẹ lại hiện về sống động trong tôi. Những xa xưa bỗng được đánh thức bởi mùi hương ngày cũ từ hoa cỏ, rạ rơm, từ ngọn khói la đà mẹ đốt lá rụng buổi chiều tàn. Khu vườn của mẹ có mảnh đất phủ rơm trồng đậu bên luống rau xanh mỡ màng, hàng mía ngọt lao xao trong gió, những bụi khoai môn mọc ven khe nước nhỏ. Tôi thích đi chân trần giữa những luống rau, hoa lá trong vườn, nghe tiếng chim thánh thót quanh mình điệp khúc bình yên.
Cô Xoan thẫn thờ ngước đôi mắt buồn rười rượi nhìn lên. Trên cao những cành xoan rùng mình phe phẩy những cánh tay đưa tiễn cùng với bao nhiêu là những chiếc lá xanh xanh đồng loạt rì rào tấu lên những lời chúc phúc chắc chỉ mình cô mơ hồ cảm được.
Ở quê, nhiều khi chỉ cần rảo quanh vườn là có đủ rau trái cho bữa ăn, kể cả đồ ăn chơi từ mấy loại trái mọc hoang. Trái bình bát được điểm danh trong số đó.
Mờ sáng, chợ phiên Sủng Trái (xã Sủng Trái, huyện Đồng Văn, tỉnh Hà Giang) nhóm họp rôm rả. Trong trang phục thổ cẩm, đồng bào xuống chợ giao lưu, gặp gỡ, mua bán, tạo nên bức tranh đa sắc trên vùng cao nguyên, làm say lòng người lữ thứ.